“Phóng viên Thông tấn xã Nhớt thây” xém bị bắt tại Nhơn Lý về vụ đất đen
Xin nghỉ phép 3 ngày về Nhơn Lý dự đám tang bà Bác: ngày thứ nhất dự lễ phục khăn xong, ngày thứ hai không làm gì nên tranh thủ đi xuống Quy Nhơn làm giấy tờ và ngày thứ ba sẽ chôn.
Sau khi ăn sáng xong, lên mượn xe máy chạy xuống Quy Nhơn. Thời tiết hôm đó khá đẹp, đi ngang qua Suối Cả thấy bà Suối hôm nay hơi xinh nên tấp xe vào shoot cho bả vài pô.
Chụp xong tiếp tục cuộc hành trình đi tìm cái khổ. Vừa lên khỏi dốc thì thấy xa xa có một đám người tập trung, vừa đến gần thì thấy nhiều cảnh tượng không hiểu nổi. Một số chị đang ngồi ăn cơm, một số chị còn lại la ó gần những containers và một cái lều lớn. Không thấy có xô xát nào hết mà chỉ có những lời cải vã qua lại của nhóm đàn ông và đàn bà, tất cả họ đều là người Nhơn Lý. Trong đám người này tui thấy có cả cô Câu “Khùng” cũng chửi bới gì đó mà tui không nghe rõ. Trong đám đông này tui còn thấy 2 pác quay phim, quay chủ yếu những người phụ nữ đang chửi bới.
Thấy lạ quá tui lấy máy chụp vài tấm và quay vài thướt phim về hỏi bạn bè xem là chuyện gì? Sau khi quay và chụp xong cũng được khá nhiều thì tui thấy có một đám người đến vây quanh tui, các pác bắt đầu hỏi “hội đồng”: “Nãy giờ em chụp cái gì vậy?”, “Em quay để làm gì?”, “Cho tui xem những cái gì nãy giờ em quay?”. Lúc này tui hết hồn, thiếu điều muốn té kức, té đái. Nhưng thấy mấy pác này mặc thường phục nên cũng bình tỉnh lại chút và đáp “Mấy anh là ai mà đòi tui đưa máy cho các anh xem?”. Một pác đang cầm máy quay phim trong đám người nói “Chúng tôi là công an.” Tui lại muốn té kức, té đái lần 2 nhưng vẫn ráng bướng bỉnh xíu “Các anh có giấy tờ gì chứng minh các anh là công an không?”. Pác này nói “Anh chờ tui chút” và đi vội đến chổ dựng trại dẫn pác Vương (Diệu) đến và thêm một pác quay phim nữa. Khi pác Vương đến thì tui chỉ nhận ra pác này là người Nhơn Lý còn pác ấy làm chức vụ gì tui chả rõ. Sau khi được giới thiệu pác ấy làm Trưởng Công an Xã thì lúc này tui đưa máy cho pác ấy và pác ấy đưa lại cho pác quay phim 1 để kiểm tra.
Sau một hồi kiểm tra pác này yêu cầu tui xóa những cái mới chụp và quay được đi, tui ngoan ngoãn làm theo để mong được cho đi. Trong lúc xóa hình có một pác hỏi đi hỏi lại tui “Ở trong Sài Gòn mày có tham gia tổ chức nào không?”. Chẳng lẻ tui khai là phóng viên của Thông tấn xã Nhớt thây :D. Đã xóa xong tất cả hình và phim có dính đến vụ đất đen vừa chụp và quay nhưng pác này vẫn không yên tâm. Mang máy đưa cho một chiên gia khác kiểm tra lại. Đứng chờ lâu quá, tui sợ hết giờ xuống QN làm giấy tờ, nên đi đến chổ 2 chú chiên gia đang ngâm cứu cái máy của tui và hỏi:
- “Xong chưa các anh?”.
- “Chưa xong” – chiên gia 1 đáp.
- “Em xóa hết rồi mà”.
- “Sợ còn lưu ở bộ nhớ trong của máy” – chiên gia 2 nói.
- “Anh chỉ cần tắt máy, lấy thẻ nhớ ra và mở máy lên lại là nó sẽ đọc từ bộ nhớ trong của máy mà?”
- “Mày về phục hồi lại thì sao?” – chiên gia 1 không yên tâm nói tiếp
- “Vậy anh lấy thẻ nhớ 2GB của em rồi đưa thẻ 2GB của anh cho em” - tui nôn quá nên đành nói liều, chịu mất mấy tấm mới chụp Suối Cả.
Các pác vẫn chưa yên tâm, loay quay một lúc thì có một pác hơi lớn tuổi, có vẻ chức vị lớn hơn đám người đang bu quanh tui để tra hỏi. Pác ấy lấy máy chụp hình của tui từ tay chiên gia 1 và đưa cho tui, sau đó dắt tui và pác Vương ra nói riêng. Sau vài câu nào là chủ trương của ông này bà nọ, nào là khai thác đất đen thí điểm ở đây, nào là bà con chưa đồng tình,… tui cứ dạ cho xong để được tha cho đi. Nói xong pác ấy kiu pác Vương dắt tui về Ủy ban làm bản cam kết là sẽ không tung những hình và phim này lên mạng. Tui phải mất thêm 15’ nữa về Ủy ban làm bản cam kết. Làm xong pác Vương thả cho đi. Hú hồn, tưởng đợt này về Nhơn Lý bị các pác ấy “lục mã phanh thây” vì cái tội chụp hình, quay phim đất đen.
Trên đường từ Ủy ban xuống Quy Nhơn, vì đường trục ở trên đất bay xuống đường khá nhiều, hơn nữa đường dưới đã đổ bêtông xong nên tui quyết định đi đường dưới. Vừa đi xuống khỏi dốc tui thấy có vài pác công an và cảnh sát cơ động đứng. Tui thấy trong người hơi ớn vì vừa té kức, té đái 2 lần ở Nhơn Lý rồi, tui giảm tốc độ xe lại để suy nghĩ có nên đi qua không? Thấy bà Dì đang ngồi giặt đồ bên cạnh giếng, tui quyết định dừng xe và ghé vào. Sau vài câu hỏi thăm qua lại tui hỏi “Mấy chú cảnh sát này ngày nào cũng đứng ở đó hả Dì?”. Dì đáp “Ừ con. Đứng để bắt mấy đứa chở ba, không đội nón bảo hiểm”. Tui yên tâm chút đỉnh, bổng một pác công an đi ngang qua, tui làm bộ nói chuyện tiếp với Dì nhưng cặp mắt thì liếc nhìn pác công an này, bổng nhiên thấy pác công an này quay đầu xe lại và trở về chổ chốt chặn. Lúc này tui muốn té kức, té đái lần 3, nhưng hên quá Dì rũ tui về nhà bả chơi, tui OK ngay nhưng kiu “Dì chờ con đi đái cái đã”.
Đái xong cùng Dì lên dắt xe đi, ngồi trên xe tui không dám quay lại nhìn các pác ấy. Về đến nhà Dì tui ngồi nghĩ “không biết các pác có me múm mình không?” vì trước đó tại chổ khai thác đất đen có một pác kêu trình hết giấy tờ ra nhưng tui thiếu giấy tờ xe. Nghĩ tiếp “không biết có phải do pác đó không phải là cảnh sát giao thông nên mới nhờ mấy pác đứng chặn ở đây múm giùm không?”. Tui hỏi Dì “mấy ông công an này đứng cả ngày luôn hả Dì?”. Dì đáp “khoảng trưa là đi hết à”. Tui đành ngồi chờ đến trưa rồi đi kẻo bị múm thì lại phiền... Trong lúc ngồi chờ, tui lấy máy hình ra xem thử các chiên gia có xóa thêm của tui tấm nào không? Hên quá vẫn còn nguyên, nhưng tui thấy lạ là có thêm vài tấm vớ vẩn khác nữa. À thì ra hai chiên gia này cố tình chụp để mong đè lên những chổ mà tui đã xóa, để tránh về phục hồi lại.
Đã đến trưa, sau khi ăn cơm nhà Dì xong tui lò mò ra, hên quá các pác đi zìa rầu. Chạy thẳng một mạch xuống QN nhưng không làm được gì vì vào Phòng Tư pháp chỉ thấy mỗi một người trong phòng, chị này hẹn sáng mai quay lại sẽ gặp người trực tiếp làm vụ này. Bà chị kiu ở lại ngủ sáng làm luôn cho tiện, khỏi mắc công chạy lên chạy xuống. Thấy cũng hợp lý, nhưng phải thay quần vì đã té kức, té đái cả ngày nay rồi. Chiều đó tui phải “chịu khó” đến cửa hàng Blue Exchange gần tiệm bánh kem Ngọc Nga để mua tạm cái quần jean để tấu đi uống sinh tố với mấy em teen teen :D.
Sáng ngủ dậy ăn lẹ 3 chén bánh bèo rồi đến Phòng Tư pháp, hên quá gặp được người đó rồi nhưng lại được hẹn sang chiều, tui kể lở về hoàn cảnh gia đình nhưng vẫn bị từ chối. Tui đành pó tay vì chiều bà Bác chôn rồi. Chạy xe một mạch về lại Nhơn Lý, gặp người quen ai cũng hỏi về cái vụ bị “múm” hôm qua. Bà chị đi chợ cũng được mọi người hỏi, có người còn nói “em mày mà tao tưởng nhà báo nào”. Thằng cháu đi học cũng được bạn bè hỏi…Bổng dưng bị nổi tiếng :D
Tui viết bài này với mục đích vừa để “tám” với mấy chú trong Nhớt thây Hội, mà cũng vừa warning các chú là có về Nhơn Lý chụp gì thì chụp, quay gì thì quay nhớ đừng chụp và quay chổ nào có đất đen nhé, kẻo bị các pác bu để tra hỏi “hội đồng”.
Sau khi ăn sáng xong, lên mượn xe máy chạy xuống Quy Nhơn. Thời tiết hôm đó khá đẹp, đi ngang qua Suối Cả thấy bà Suối hôm nay hơi xinh nên tấp xe vào shoot cho bả vài pô.
Chụp xong tiếp tục cuộc hành trình đi tìm cái khổ. Vừa lên khỏi dốc thì thấy xa xa có một đám người tập trung, vừa đến gần thì thấy nhiều cảnh tượng không hiểu nổi. Một số chị đang ngồi ăn cơm, một số chị còn lại la ó gần những containers và một cái lều lớn. Không thấy có xô xát nào hết mà chỉ có những lời cải vã qua lại của nhóm đàn ông và đàn bà, tất cả họ đều là người Nhơn Lý. Trong đám người này tui thấy có cả cô Câu “Khùng” cũng chửi bới gì đó mà tui không nghe rõ. Trong đám đông này tui còn thấy 2 pác quay phim, quay chủ yếu những người phụ nữ đang chửi bới.
Thấy lạ quá tui lấy máy chụp vài tấm và quay vài thướt phim về hỏi bạn bè xem là chuyện gì? Sau khi quay và chụp xong cũng được khá nhiều thì tui thấy có một đám người đến vây quanh tui, các pác bắt đầu hỏi “hội đồng”: “Nãy giờ em chụp cái gì vậy?”, “Em quay để làm gì?”, “Cho tui xem những cái gì nãy giờ em quay?”. Lúc này tui hết hồn, thiếu điều muốn té kức, té đái. Nhưng thấy mấy pác này mặc thường phục nên cũng bình tỉnh lại chút và đáp “Mấy anh là ai mà đòi tui đưa máy cho các anh xem?”. Một pác đang cầm máy quay phim trong đám người nói “Chúng tôi là công an.” Tui lại muốn té kức, té đái lần 2 nhưng vẫn ráng bướng bỉnh xíu “Các anh có giấy tờ gì chứng minh các anh là công an không?”. Pác này nói “Anh chờ tui chút” và đi vội đến chổ dựng trại dẫn pác Vương (Diệu) đến và thêm một pác quay phim nữa. Khi pác Vương đến thì tui chỉ nhận ra pác này là người Nhơn Lý còn pác ấy làm chức vụ gì tui chả rõ. Sau khi được giới thiệu pác ấy làm Trưởng Công an Xã thì lúc này tui đưa máy cho pác ấy và pác ấy đưa lại cho pác quay phim 1 để kiểm tra.
Sau một hồi kiểm tra pác này yêu cầu tui xóa những cái mới chụp và quay được đi, tui ngoan ngoãn làm theo để mong được cho đi. Trong lúc xóa hình có một pác hỏi đi hỏi lại tui “Ở trong Sài Gòn mày có tham gia tổ chức nào không?”. Chẳng lẻ tui khai là phóng viên của Thông tấn xã Nhớt thây :D. Đã xóa xong tất cả hình và phim có dính đến vụ đất đen vừa chụp và quay nhưng pác này vẫn không yên tâm. Mang máy đưa cho một chiên gia khác kiểm tra lại. Đứng chờ lâu quá, tui sợ hết giờ xuống QN làm giấy tờ, nên đi đến chổ 2 chú chiên gia đang ngâm cứu cái máy của tui và hỏi:
- “Xong chưa các anh?”.
- “Chưa xong” – chiên gia 1 đáp.
- “Em xóa hết rồi mà”.
- “Sợ còn lưu ở bộ nhớ trong của máy” – chiên gia 2 nói.
- “Anh chỉ cần tắt máy, lấy thẻ nhớ ra và mở máy lên lại là nó sẽ đọc từ bộ nhớ trong của máy mà?”
- “Mày về phục hồi lại thì sao?” – chiên gia 1 không yên tâm nói tiếp
- “Vậy anh lấy thẻ nhớ 2GB của em rồi đưa thẻ 2GB của anh cho em” - tui nôn quá nên đành nói liều, chịu mất mấy tấm mới chụp Suối Cả.
Các pác vẫn chưa yên tâm, loay quay một lúc thì có một pác hơi lớn tuổi, có vẻ chức vị lớn hơn đám người đang bu quanh tui để tra hỏi. Pác ấy lấy máy chụp hình của tui từ tay chiên gia 1 và đưa cho tui, sau đó dắt tui và pác Vương ra nói riêng. Sau vài câu nào là chủ trương của ông này bà nọ, nào là khai thác đất đen thí điểm ở đây, nào là bà con chưa đồng tình,… tui cứ dạ cho xong để được tha cho đi. Nói xong pác ấy kiu pác Vương dắt tui về Ủy ban làm bản cam kết là sẽ không tung những hình và phim này lên mạng. Tui phải mất thêm 15’ nữa về Ủy ban làm bản cam kết. Làm xong pác Vương thả cho đi. Hú hồn, tưởng đợt này về Nhơn Lý bị các pác ấy “lục mã phanh thây” vì cái tội chụp hình, quay phim đất đen.
Trên đường từ Ủy ban xuống Quy Nhơn, vì đường trục ở trên đất bay xuống đường khá nhiều, hơn nữa đường dưới đã đổ bêtông xong nên tui quyết định đi đường dưới. Vừa đi xuống khỏi dốc tui thấy có vài pác công an và cảnh sát cơ động đứng. Tui thấy trong người hơi ớn vì vừa té kức, té đái 2 lần ở Nhơn Lý rồi, tui giảm tốc độ xe lại để suy nghĩ có nên đi qua không? Thấy bà Dì đang ngồi giặt đồ bên cạnh giếng, tui quyết định dừng xe và ghé vào. Sau vài câu hỏi thăm qua lại tui hỏi “Mấy chú cảnh sát này ngày nào cũng đứng ở đó hả Dì?”. Dì đáp “Ừ con. Đứng để bắt mấy đứa chở ba, không đội nón bảo hiểm”. Tui yên tâm chút đỉnh, bổng một pác công an đi ngang qua, tui làm bộ nói chuyện tiếp với Dì nhưng cặp mắt thì liếc nhìn pác công an này, bổng nhiên thấy pác công an này quay đầu xe lại và trở về chổ chốt chặn. Lúc này tui muốn té kức, té đái lần 3, nhưng hên quá Dì rũ tui về nhà bả chơi, tui OK ngay nhưng kiu “Dì chờ con đi đái cái đã”.
Đái xong cùng Dì lên dắt xe đi, ngồi trên xe tui không dám quay lại nhìn các pác ấy. Về đến nhà Dì tui ngồi nghĩ “không biết các pác có me múm mình không?” vì trước đó tại chổ khai thác đất đen có một pác kêu trình hết giấy tờ ra nhưng tui thiếu giấy tờ xe. Nghĩ tiếp “không biết có phải do pác đó không phải là cảnh sát giao thông nên mới nhờ mấy pác đứng chặn ở đây múm giùm không?”. Tui hỏi Dì “mấy ông công an này đứng cả ngày luôn hả Dì?”. Dì đáp “khoảng trưa là đi hết à”. Tui đành ngồi chờ đến trưa rồi đi kẻo bị múm thì lại phiền... Trong lúc ngồi chờ, tui lấy máy hình ra xem thử các chiên gia có xóa thêm của tui tấm nào không? Hên quá vẫn còn nguyên, nhưng tui thấy lạ là có thêm vài tấm vớ vẩn khác nữa. À thì ra hai chiên gia này cố tình chụp để mong đè lên những chổ mà tui đã xóa, để tránh về phục hồi lại.
Đã đến trưa, sau khi ăn cơm nhà Dì xong tui lò mò ra, hên quá các pác đi zìa rầu. Chạy thẳng một mạch xuống QN nhưng không làm được gì vì vào Phòng Tư pháp chỉ thấy mỗi một người trong phòng, chị này hẹn sáng mai quay lại sẽ gặp người trực tiếp làm vụ này. Bà chị kiu ở lại ngủ sáng làm luôn cho tiện, khỏi mắc công chạy lên chạy xuống. Thấy cũng hợp lý, nhưng phải thay quần vì đã té kức, té đái cả ngày nay rồi. Chiều đó tui phải “chịu khó” đến cửa hàng Blue Exchange gần tiệm bánh kem Ngọc Nga để mua tạm cái quần jean để tấu đi uống sinh tố với mấy em teen teen :D.
Sáng ngủ dậy ăn lẹ 3 chén bánh bèo rồi đến Phòng Tư pháp, hên quá gặp được người đó rồi nhưng lại được hẹn sang chiều, tui kể lở về hoàn cảnh gia đình nhưng vẫn bị từ chối. Tui đành pó tay vì chiều bà Bác chôn rồi. Chạy xe một mạch về lại Nhơn Lý, gặp người quen ai cũng hỏi về cái vụ bị “múm” hôm qua. Bà chị đi chợ cũng được mọi người hỏi, có người còn nói “em mày mà tao tưởng nhà báo nào”. Thằng cháu đi học cũng được bạn bè hỏi…Bổng dưng bị nổi tiếng :D
Tui viết bài này với mục đích vừa để “tám” với mấy chú trong Nhớt thây Hội, mà cũng vừa warning các chú là có về Nhơn Lý chụp gì thì chụp, quay gì thì quay nhớ đừng chụp và quay chổ nào có đất đen nhé, kẻo bị các pác bu để tra hỏi “hội đồng”.
Hehe.mới về có 3 ngày ma nổi tiếng quá hen.bai nay cũng hay nhưng thiếu dẫn chứng nhiều quá.sao không chụp hình bà gì,đám tang ba bác và mấy em teen teen
Trả lờiXóa