Bài thơ QUÊ MẸ - tác giả Nguyễn Khánh Tiến
QUÊ MẸ ( Kính hương linh mẹ Võ Thị Tân ) Thắm thoắt bao năm chưa thăm quê mẹ Nhớ khói cơm chiều ôm bóng dừa xanh Nhớ mẹ oằn vai quảy gánh bước nhanh Dọc biển vắng in màu trời tươi thắm Dòng nước ấm hay nguồn vui sâu thẳm Của ngư dân sau những lúc buông câu Hỡi những con đường chạy đến nơi đâu In dấu vết ngược xuôi đời mẹ nhỉ Con nhớ mãi giọng quê mình Nhơn Lý Đớt đát rền vang át tiếng sóng ngàn Dù đời con còn lắm nỗi gian nan Thân lưu lạc hồn lang thang mãi miết Con cũng nguyện với lòng mình tha thiết Yêu ánh trăng thanh mộng mị quê hương Yêu bóng dương xanh lả ngọn bên đường Người hối hả gánh cá về kịp chợ Mẹ có biết hồn con đang thương nhớ Eo Gió vờn mây trắng dệt nên thơ Dốc Quán cao tựa ngắm những chuyến đò Chiều bảng lảng vang câu hò mộc mạc Mẹ có biết lòng con đang khao khát Uống nước Nhà Cang nghe chuông chùa ngân Thương mẹ bâng khuâng đôi chân già yếu Lưng cong gầy vịn cửa đợi ngày về Con lầm lũi vượt thác ghềnh lận đận Phủi lớp rong rêu thân phận